"Gửi em, người đàn bà bỏ chồng"
Khi viết cho em những dòng này, tôi chỉ là người con trai thất bại trong hôn nhân. Hồ hết những kỉ niệm ngọt ngào giữa hai ta, với em chỉ là những kí ức đắng cay vì yêu phải một gã tồi như tôi. Tôi không dám níu kéo em,vì tôi nắm bắt em có nguyên tắc sống của riêng bản thân. Người khác có thể nói em ích kỉ và hẹp hòi, nhưng tôi nắm bắt, là tại tôi có lỗi nên em mới buông tay.
Cuộc hôn nhân của chúng ta kéo dài 2 năm, 8 bốn tuần rồi đứt đoạn. Một mối tình dài đến 7 năm mới cưới chẳng nào ngờ lại chết yểu nhanh tương tự sau khi kết hôn. Quần chúng đoán già, đoán non về sự tan vỡ này. Em tĩnh mịch hài lòng mọi đàm tiếu chỉ để giữ cho tôi chút thể diện. Mà có lẽ, cũng là giữ cho em, vì em không muốn đại chúng biết, người nam nhi em từng gọi là chồng thực tế lại là kẻ phản bội em như thế nào.
Tôi lên giường với người thiếu nữ khác khi mà chúng ta đang mong ngóng một đứa con để hôn nhân của chính mình tròn trịa. Tôi cũng chẳng nắm bắt nổi bản thân vì sao lại khiến cho thế. Đêm đó tôi say và nhân tố gì đến cũng phải tới. Tôi chỉ nhớ rằng khi tỉnh giấc dậy, nhân tố đầu tiên tôi nghĩ tới là em. Tôi cảm thấy ghê tởm chính bản thân bản thân mình khi đã bội nghịch lại sức hoàng hậu mến thương.
Tôi có thể giấu chuyện này,nhưng lương tâm không cho phép. Buổi tối hôm đó, tôi thú kiếm được với em. Em rơi lệ nhưng không nói một lời. Để rồi sau đó, em đưa cho tôi tờ đơn kí sẵn. Tôi nhìn em mà nghẹn ngào. Ngần ấy năm bên nhau, chưa bao giờ em nói một trong khoảng chia tay ngay cả những lúc ôm đồm vã, giận hờn. Với em, tình yêu, hôn nhân không hề là thứ mang ra để hăm dọa nhau. Ngày bữa nay, khi em đã đưa tôi tờ đơn ấy, nghĩa là em đã quyết định rồi.
Em từng nói với tôi, em có thể bỏ qua mọi thứ nhưng phản bội thì không. Làm phản mãi mãi là thứ khiến cho đau người khác và chẳng có lí do nào ôm đồm được. Phản bội - dù vô tình hay cố ý thì tôi cũng đã đâm vào tình ái của em những nhát dao dằng dịt. Tôi không có nhân cách để cầu xin em dung tha sau những tổn thương đã phát triển cho em. Cho nên, tôi âm thầm kí vào tờ đơn, giải thoát cho em khỏi nỗi đau mà tôi đã phát triển.
Những ngày chờ tòa hòa giải, em giảm thiểu mặt tôi. Cái cảm giác ly hôn khi lòng còn yêu đau hơn tôi nghĩ đến hồ hết. Nhưng tôi không chuẩn y bản thân mình làm cho đau em thêm nữa. Vấn đề duy nhất tôi có thể làm cho em là cầu chúc em an ninh trên đoạn đường phía trước, đoạn đường mà tôi chỉ dám đứng yên ổn nhìn em mà không thể nào chở che thêm nữa.
Đọc thêm: Bức thư của người đàn bà không quen đã cứu êm ấm mái nhà tôi
Khi quyết định ly hôn, em thiệt hại hơn tôi gấp bội. Nhưng em vẫn làm thế. Tôi nắm bắt cái cảm giác nếu em lượng thứ. Em sẽ cảm thấy đau buồn gấp vạn lần khi nằm bên tôi, khi nghĩ về sự cuồng nhiệt của tôi bên người thiếu phụ khác. Những nụ hôn tôi dành cho em sau này cũng sẽ khiến cho em kinh tởm khi mường tượng cảnh tôi đã từng hôn bạn nào đó hệt như em. Thế nên em chọn lựa bí quyết đánh tháo cho bản thân, còn tôi lựa chọn bí quyết tôn trọng nó.
Và giờ, tôi với em chỉ còn gọi nhau bằng cái tên “Chồng cũ” – "Hiền thê cũ". Người ta đay nghiến em là người phụ nữ bỏ chồng, còn tôi trân trọng em đã giữ cho tôi chút danh dự sau cuối mà không làm cho tôi sạn mặt. Bạn nào đó có thể nghĩ là tôi quá hèn hạ bỗng dưng dám xin em dung thứ nhưng tôi hiểu niềm tin giống như viên ngọc, một khi đã tan vỡ, có chắp vá thế nào cũng tì vết. Em chẳng thà không cần một thứ tình ái hoen ố ấy còn hơn là tự dày vò chính mình.
Những ngày này tôi mất em thật rồi. Bao biện cho sai lầm của chính mình chỉ là cách kiếm được lỗi thiếu nghiêm trang. Chỉ mong rằng, trên đoạn đường sắp đến, em gặp mặt được một người con trai đủ để em tin cẩn và chẳng bao giờ làm cho em thương tổn vì một lần phản nghịch”.
Gió lang thang / Theo Khám Phá
Có thể bạn quan tâm: Tạp Chí Đàn Ông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét